Võ Tắc Thiên là vị nữ hoàng đế duy nhất Trung Quốc. Bà không chỉ thể hiện sự tham lam trên chính trường mà cả trong cả đời sống tình dục.
Nữ hoàng duy nhất trong lịch sử phong kiến Trung Quốc
Võ Tắc Thiên được nhắc đến như một người phụ nữ đầy tham vọng và quyền lực, vị nữ hoàng duy nhất trong lịch sử phong kiến Trung Quốc. Đây là người phụ nữ đẹp, dâm đãng, làm thiếp của cha (vua Đường Thái Tông Lý Thế Dân) sau lấy con của Thế Dân là Đường Cao Tông Lý Trị trở thành Hoàng hậu rồi nắm hết quyền hành như một vị Hoàng Đế.
Võ Tắc Thiên đã là người phụ nữ có tính cách mạnh mẽ khác thường ngay từ khi còn nhỏ. Tính cách ấy cộng với những gai góc được tôi luyện từ cuộc sống trong cung cấm đã góp phần tạo nên một Võ Tắc Thiên mưu trí, nhưng cũng vô cùng tham lam, toan tính. Sự tham lam không chỉ thể hiện trên chính trường mà còn bộc lộ rõ trong cả đời sống tình dục.
Để những cuộc mây mưa chốn the phòng của mình thú vị, Võ Tắc Thiên luôn biết cách làm cho những bạn tình của mình ngây ngất, si mê. Là một người đàn bà thông minh, bà không cam chịu bị dồn vào thế bị động, phải “đứng dưới, nằm dưới” những người đàn ông. Bà luôn mang tâm lý chiếm hữu và thâu tóm trong mọi tình huống.
Tìm mọi cách thỏa mãn dâm tính
Cái dâm của Võ Tắc Thiên khi được nhắc đến có chuyện, khi bà ta bị Đường Cao Tông bỏ bê đưa vào chùa Cảm Nghiệp làm ni cô (do các thái sư nhìn sao trên trời đoán vận mệnh cho vua nói rằng, sau họ Lý là họ Võ sẽ lên ngôi thiên tử. Vì thế ai họ Võ đều mất hết binh quyền, người trong cung thì đưa vào lãnh cung là ni cô), rồi trong cảnh tịch mịch đã thông gian với một hòa thượng tên Phùng Tiểu Bảo.
Lúc được Đường Cao Tông sủng ái trở lại, Võ Tắc Thiên tìm cách đưa họ Phùng vào hậu cung để mây mưa do hai người ý hợp tâm đầu. Thân hình Phùng Tiểu Bảo vạm vỡ, rất khoẻ trong việc gối chăn.
Ngoài họ Phùng, Võ Tắc Thiên còn dâm loạn ăn nằm với quan ngự y Thẩm Nam Liêu, người thường đến cung xoa bóp cho Hoàng hậu. Ngoài ra còn có vị đạo sĩ tên Minh Sùng Nghiễm, luôn luôn có mặt để thỏa mãn dâm tính của bà.
Rồi khi Võ Tắc Thiên nhận ra các nhân tình kia đều lớn tuổi hơn bà ta, lập tức Võ Tắc Thiên "cải cách" chuyện phòng the, tìm ngay một tình nhân nhỏ tuổi hơn bà là Trương Xuân Tông một chàng trai từng ăn nằm với Thái Bình Công Chúa con bà.
Và chỉ qua một đêm Võ Tắc Thiên thấy thỏa mãn hài lòng ngay với họ Trương. Nhưng vì Trương Xuân Tông đang là nhân tình với Thái Bình Công Chúa sợ người yêu ghen nên liền tiến cử Trương Dịch cho Võ Tắc Thiên, giới thiệu Trương Dịch cũng thuộc "cao thủ võ lâm" trong đường ân ái. Dù vậy Võ Tắc Thiên vẫn không buông Trương Xuân Tông. Cả hai anh em họ Trương phải thi nhau cung phụng dục tình cho Võ Tắc Thiên.
Võ Tắc Thiên vẫn chưa đủ thỏa mãn sự dâm loạn. Sau khi Đường Cao Tông chết, Võ Tắc Thiên nắm hết quyền hành trong triều đình, bà ta còn ra lệnh thần dân tiến cử thêm nam nhân khoẻ mạnh.
Bà chọn được Liễu Lương Tân, rất am tường chuyện phòng the, còn Vệ Trương Sử viết trong thư tự tiến cử khoe rằng mình có dương vật vừa dài vừa to, khoẻ mạnh hơn mọi nam nhân khác (hai người này được ghi trong sách "Cựu Đường Thư"), Võ Tắc Thiên đều cho vào cung để thưởng thức.
Còn rất nhiều nhân vật được Võ Tắc Thiên ăn nằm. Dù đã gần 80 tuổi, không đêm nào Võ Tắc Thiên ngủ mà thiếu đàn ông.
Bí ẩn thuốc giúp Võ Tắc Thiên hồi xuân
Đến những năm Võ Tắc Thiên quá tuổi trung niên, khả năng sinh lý đã giảm, bà cho vời ngự y đến để nghiên cứu tìm thuốc hồi xuân. Ngự y đã tìm và chế thuốc đem dâng, tâu rằng uống xong chỉ chốc lát là có thể hưởng lạc thú tuổi thanh xuân. Từ đó, ngày nào Võ hậu cũng dùng thuốc hồi xuân và hiệu quả thật bất ngờ.
Thời đó, quan Thái thú Lã Cung Đại đã 70 tuổi nhưng chưa có con vì bất lực. Ông đã dùng bài thuốc hồi xuân kể trên mà sinh được 3 con trai. Từ đó, ông không dùng nữa. Số thuốc còn lại, ông vứt ra vườn. Có con gà trống chạy đến mổ ăn sạch, ăn xong liền đi tìm gà mái đạp ngay, vừa đạp vừa mổ gà mái. Con gà trống dính liền trên lưng gà mái mấy ngày không xuống, làm gà mái trọc cả đầu. Vì thế, thuốc có tên là Thốc kê hoàn (thốc là trọc đầu).
Thốc kê hoàn gồm các vị: Nhục thung dung, viễn chí, tục đoạn, mỗi thứ 40g; ngũ vị tử 30 g, xà sàng tử 25g, chỉ thực 25g. Tất cả tán mịn, dùng dạng bột hoặc sắc lấy nước.