Cuộc sống chốn thâm cung của vua chúa Trung Hoa cổ xưa luôn chứa đựng những bí ẩn mà người thời nay luôn muốn khám phá.
Cuộc sống chốn thâm cung của vua chúa luôn gây tò mò cho hậu thế, nên những hé lộ về của bậc đế vương càng có sức “hấp dẫn” khó cưỡng. Có thể nói Thái giám trong cung ngày xưa là người thân cận nhất và biết rõ nhất đời tư của vua; đặc biệt có nhiệm vụ ghi chép lại tỉ mỉ chuyện “ngự dâm” của Hoàng đế với mỹ nữ…
Trong suốt thời gian vua ân ái, mọi tiếng động lúc to lúc nhỏ vang ra trong phòng, thái giám phải ghi chép lại tỉ mỉ, nhất là phải ghi rõ tên tuổi người được vua yêu, ngày giờ quan hệ.
Còn chế độ phòng the của hoàng đế Trung Quốc được điều chỉnh theo mặt trăng. Khi mặt trăng bắt đầu dần tròn, hoàng đế sẽ quan hệ với những phi tần ở thứ bậc thấp đến cao dần. Khi mặt trăng tròn, hoàng đế sẽ sủng hạnh hoàng hậu. Rồi hoàng đế lại tiếp tục quan hệ với những phi tần ở thứ bậc thấp hơn mà trước đó ông đã sủng hạnh. Ngoại trừ hoàng hậu, tất cả các phi tần được đưa tới phòng ngủ của hoàng đế phải khỏa thân, để đảm bảo họ không thể cất giấu vũ khí trong trang phục. Một cung nữ sẽ giúp phi tần mặc một bộ bằng lụa và ngồi chờ hoàng đế.
Hậu cung của vua chúa luôn có hàng trăm mỹ nữ. Bởi thế các phi tần trong cung luôn cạnh tranh để được vua sủng ái. Cách phổ biến và nhanh nhất để đạt mục đích là rèn luyện các bí thuật phòng the để chiều chuộng cho vừa ý nhà vua.
“Chuyện ấy” trong bao lâu?
Ngay từ chiều, các cung tần, mỹ nữ, những người dự kiến sẽ được hoàng đến ghé thăm tối đó phải sẵn sàng chuẩn bị tiếp đón vua: massage, tắm và trang điểm. Với hoàng đế, quy trình này phức tạp hơn, tắm vòi hoa sen và dùng ít chất gây nghiện như cần sa trước khi “lâm trận”.
Được chuẩn bị sẵn sàng về thể lực và tinh thần như vậy, một đêm hoàng đế có thể ngủ với bao nhiêu cung tần, mỹ nữ và chuyện đó kéo dài trong bao lâu? Khác với mọi đàn ông khác, chuyện của hoàng đế luôn được ghi lại cụ thể trong sổ nhật ký the phòng. Tất nhiên người ghi lại các hoạt động này là thái giám cảnh vụ, một nhân vật được vua tin cậy.
Nếu hoàng đế và mỹ nữ ái ân, các thái giám không được phép làm gì khác ngoài việc lặng lẽ quan sát, ghi chép rõ ràng ngày, tháng, năm để làm bằng chứng về việc mang thai. Hoàng phi và hoàng hậu không giống nhau, mỗi một tì thiếp được hoàng đế sủng ái đều có một tấm lục bài, chính là tấm danh bài được nhuộm màu xanh. Khi hoàng đế ăn tối, thái giám sẽ đưa ra những tấm danh bài đặt trong một chiếc đĩa bạc lớn, để trước mặt hoàng đế cùng các món ăn, đợi hoàng đế dùng xong bữa tối, thái giám sẽ quỳ trước mặt chờ nghe chỉ thị, nếu hoàng đế không có ý chọn ai để qua đêm, chỉ cần nói một câu: “Thoái hạ” là được.
Nếu hoàng đế muốn tìm một phi nữ để mây mưa, thái giám sẽ úp danh bài của phi nữ đó rồi đặt lại chiếc đĩa bạc. Sau khi thoái lui và truyền lại tấm danh bài được chọn cho một thái giám khác, người này sẽ thông báo cho cung phi đó tắm nước thơm, chuẩn bị hầu vua. Đến giờ, thái giám sẽ cởi bỏ toàn bộ y phục của cung phi, dùng một tấm khăn choàng lông vũ bọc cơ thể lại, vác trên lưng mang đến cung của hoàng đế. Đây là phương pháp an toàn bảo vệ hoàng đế phòng tránh việc cất giấu vũ khí trong người ám sát vua.
Mỹ nữ phải chờ cho hoàng đế nằm xuống, chỉ được bò vào giường từ phía dưới chân hoàng đế. Thái giám lúc này chờ ngoài cung, đợi cuộc của hoàng đế kết thúc. Người ta cho rằng các bà vợ lẽ chính là người làm tổn thọ hoàng đế. Và hoàng đế cũng vì thế mà đặt ra nguyên tắc để không sa đà quá lâu vào các cuộc với cung nữ.
Thời gian cho cuộc này thông thường kéo dài 30 phút. Nếu đã đến thời gian quy định, thái giám sẽ hô một câu “Hết giờ rồi”, Hoàng đế sẽ đi đến chỗ thái giám, cung nữ mặc lại áo và sau đó lui khỏi phòng. Nhưng thường những lời nhắc nhở này hiếm khi chỉ cần đến một lần mà sẽ được vang lên nhiều lần cho đến khi hoàng đế vì ngại ngùng mà rời cung nữ. Đồng thời, thái giám cảnh vụ ghi chép lại ngày, tháng, năm để làm chứng cứ.